Lạc một cơn mưa, lỡ cả một niềm nhớ (2)
Cô mở chiếc điện thoại đã nằm im lìm trong túi suốt ngày hôm nay. Những khi cô trốn cuộc sống thường ngày đến một nơi nào đó, cô thường không động tới điện thoại, và không online mạng xa hội, nhưng dưới một cơn mưa đầu mùa của Đà Lạt đệp như vậy, cô muốn lưu lại một tấm hình để làm kỷ niệm. Hướng về phía ô cửa kính, cô để cho cơn mưa gói gọn trong khung hình. Up tấm hình mới chụp lên dòng trạng thái facebook, cô chỉ để một dấu chấm than, chứ cũng không viết gì thêm – Facebook của cô cũng chỉ vỏn vẹn vài ba tin của chúng bạn trong công ty, list bạn bè của cô cũng không nhiều, chỉ là những người trong công ty có quen biết nhau và một vài bạn cùng sống trong thành phố. Bỗng nhiên cô gõ trong tab tìm kiếm, cô tìm tên anh. Vẫn nụ cười ấy, vẫn hình avatar anh up ngày nào, hình nền vẫn là bông hoa sưa – sắc hoa trắng tinh khôi của tháng Ba Hà Nội. Ngày còn quen nhau, ngày còn kết bạn trong list friend của nhau, anh vẫn ít khi đổi hình trên trang cá nhân của mình. Cô k...