Gửi mẹ thân yêu của con!_Bài dự thi: "Mẹ, người phụ nữ đẹp nhất trong mắt tôi" - 02

Gửi mẹ thân yêu của con!

Thời gian trôi qua nhanh thật mẹ nhỉ? Mới đó mà mái tóc đen ngày nào của mẹ đã lấm tấm những sợi bạc. Mẹ đã đi được hai phần ba cuộc đời rồi đấy. Còn con cũng đã trưởng thành và có cho mình một tổ ấm riêng. Đôi lúc, vì mãi mê xây dựng và vun vén cho hạnh phúc của mình mà con đã lãng quên mẹ. Ở cái tuổi xế chiều mà mẹ phải thui thủi một mình trong căn nhà rộng lớn. Sự trống trải và nỗi cô đơn đang khiến mẹ già đi thật nhanh theo từng ngày.

Mẹ đã mang nặng, đẻ đau và chịu nhiều vất vả để nuôi con khôn lớn nên vóc nên hình như hôm nay. Nhưng có lúc con đã vì người con thương mà to tiếng với mẹ. Con biết con đã làm mẹ buồn nhiều.

Chỉ vì mẹ ngày càng già đi, mẹ sợ phải trở thành gánh nặng của con và vợ con mà mẹ cho hai đứa con ra riêng để mẹ ở một mình. Chán chê cảnh nhọc nhằn, cãi vả giữa mẹ và vợ nên con đã quyết định dọn ra ngoài như mẹ nói. Cuộc sống bộn bề bên ngoài đã cuốn con trôi theo dòng chảy mà quên mất mình vẫn còn một người mẹ già đang mòn mỏi đợi mong.

(Con biết mẹ chỉ nói vậy để an ủi con thôi chứ trong lòng mẹ buồn con dữ lắm)

Hai nhà cách nhau có gần chục cây số mà cả năm con chỉ về thăm mẹ mỗi hai ba lần. Mẹ không nói gì, cũng chưa bao giờ buông lời hờn giận trách móc con. Có lẽ mẹ nghĩ mẹ đã hy sinh cả cuộc đời này cho con rồi, thì còn tiếc gì với con quảng đời ít ỏi còn lại.

Tết này con đã đưa vợ con con về thăm mẹ như mọi năm. Con lặng người đi khi nhìn tóc mẹ đã nhuộm đầy màu sương trắng. Mẹ ngồi một mình bên nén nhang nghi ngút khói, cạnh bàn thờ của ba con. Con tim con lúc ấy đã đau thắt lại, mẹ biết không? Rồi con chạy vào trong nhà và quỳ gối dưới chân mẹ: “Mẹ! mẹ… ơi! Con xin lỗi vì..vì đã để…để mẹ một mình”. Tiếng con khóc nghẹn chẳng nói tròn trịa được thành một câu. Khi ấy mẹ đã ngồi lặng im, con ngẩn đầu lên nhìn hai hàng nước mắt mẹ chảy. Rồi mẹ đã nói với con: “Mẹ còn có ba con bầu bạn mà”, mẹ nhớ không? Con biết mẹ chỉ nói vậy để an ủi con thôi chứ trong lòng mẹ buồn con dữ lắm. Vì với mẹ thì ngoài ba con ra, con là người quan trọng nhất trên đời. Vậy mà con lại đành lòng bỏ mẹ ra đi, để tuổi già mẹ phải cô đơn mòn mỏi.

Chiều hôm đó, con và mẹ đã nói với nhau rất nhiều điều, cả vợ con con nữa. Và rồi tất cả thống nhất là dọn về sống chung với mẹ như ngày xưa. Con đã tự trách bản thân rất nhiều và con chỉ ước giá mà con chưa một lần rời bỏ mẹ.


Hôm nay con viết những dòng này để gửi đến mẹ, người phụ nữ mà con yêu thương nhất trên đời này. Không ai có thể thay thế mẹ yêu thương con, không ai có thể thay thế mẹ làm mẹ của con. Con cũng muốn mẹ biết là mẹ không bao giờ là gánh nặng cho chúng con. Ngược lại việc quan tâm và phụng dưỡng mẹ là trách nhiệm và bổn phận của người làm con như chúng con phải làm. Điều cuối cùng con muốn mẹ làm cho con là hãy để con được chăm sóc và lo lắng cho mẹ. 

Tác giả: Thanh Tâm (bài dự thi số 2)
Email: Thanhtam1105@gmail.com
(Ảnh: nguồn internet)



x
          

Comments