Thanh xuân của mẹ _ Bài dự thi: "Mẹ, người phụ nữ đẹp nhất trong mắt tôi" - 12



Cơn gió chiều xoáy nhẹ mảnh hồn tôi
Nơi phố vắng bỗng à ơi! câu hát:
“Ví dầu cầu ván đóng đinh
Cầu tre lắc lẻo gập ghềnh khó đi …”
Câu hát ấy khiến lòng tôi xao động,
Bỗng nhớ về hình bóng mẹ thân thương.
Nhớ vóc dáng một đời tần tảo,
Đôi vai trần gánh nặng phong sương,
Ngày tháng ấy, tôi nào đâu hay biết
Mẹ cực khổ thế nào để nuôi lớn chúng tôi.
Ấy vậy mà tôi hay làm mẹ khóc
Làm mẹ buồn vì những chuyện vu vơ.

Đến bây giờ, khi xa rời tay mẹ
Tôi mới hiểu thế nào là song gió phong ba.
Sống xa nhà hóa ra không đơn giản,
Như tôi từng suy nghĩ trước đây.
Bao nhiêu thứ tự lo gồng gánh
Gánh cuộc đời, gánh cả tương lai.

Có như thế, tôi bây giờ mới hiểu
Thanh xuân mình mẹ dành trọn cho tôi.
Hai mươi năm vất vả cuộc đời,
Chăm cho tôi từng miếng ăn, giấc ngủ.
Dạy cho tôi cách sống, cách làm người
Cách đón nhận những bão giông phía trước,
Cách nhìn đời bằng ánh mắt lạc quan,
Cách đứng lên sau những lần vấp ngã,
Cách giúp người nghèo khó hơn ta,
Cách cho đi sự chân chất, thật thà,
Để nhận lấy những điều tốt đẹp.

Nơi phố vắng bỗng êm đềm câu hát
Phố lên đèn nhộn nhịp ánh hào quang.
Câu hát ru chìm vào đêm tĩnh mịch
Để lòng tôi trỗi dậy những u buồn,
Để chân tôi muốn quay về bên mẹ,
Để lần đầu cất tiếng: Mẹ Yêu!
Để có thể mang niềm vui cho mẹ
Suốt cuộc đời, suốt cả tương lai.
Dành thanh xuân và cả tháng ngày dài
Để đáp lại công ơn của mẹ.

Tác giả: Nắng
Email:truongthimongkieu801@gmail.com
Ảnh: nguồn internet

Xem thêm các bài dự thi khác:




Comments