Cánh đồng làng quê tôi
Tôi
sinh ra và lớn lên ở một miền quê nghèo đầy gió lào cát bỏng. Cái nắng tháng năm,
tháng sáu “chết cả cá cờ” theo suốt tuổi thơ tôi. Tóc quyện nắng vàng hoe, da bện
nắng đen lỳ. Có lẽ, với bất cứ một đứa trẻ thôn quê nào như tôi, những năm
tháng rực rỡ, hồn nhiên nhất của cuộc đời đều gắn liền với cánh đồng làng, nơi
chứng kiến tất cả ước mơ, niềm vui, nỗi buồn và cả những dỗi hờn của một thời
trẻ dại.
Vinpearl Phú Quốc 5* - Villa 03 Phòng Ngủ + Ăn 03 Bữa
Cánh
đồng quê tôi, chẳng rộng thẳng cánh cò bay, không vuông vức vẹn tròn nhưng với
tôi, đó là cả vùng ký ức bình yên nhất. Hơn hai mươi năm qua, dù đã đến nhiều nơi, gặp
nhiều cảnh vật kỳ thú, nhưng với tôi chưa có nơi nào đẹp như cánh đồng làng.
Mùa xuân, là mướt mắt mạ non, mơn mởn lúa xanh đương thì con gái. Mùa hè và mùa
thu là vàng tươi óng ả của ruộng lúa được mùa, là hương nếp miên man nhẹ
nhàng như hơi thở. Mùa đông, cánh đồng được khoác lên mình chiếc áo choàng màu
xám, điểm xuyết những chấm xanh dịu dàng mà mạnh mẽ của những luống khoai hay
bãi ngô đang vươn mình lên chống chọi với cái lạnh se sắt cắt da cắt thịt. Vào
thời điểm này, dường như cánh đồng có đôi chút thảnh thơi.
(Đó là khi tôi tận mắt chứng kiến từng giọt mồ hôi, từng nỗi nhọc nhằn vất vả của mẹ cha quanh năm bán mặt cho đất, bán lưng cho trời nuôi chị em tôi khôn lớn)
Tôi
vẫn còn nhớ như in những tháng ngày rong ruổi đồng quê cùng lũ bạn. Dưới cái nắng
rát của mùa hè, việc đi ra đồng đối với người khác có thể là một cực hình,
nhưng với lũ trẻ chúng tôi đó lại là một niềm vui sướng. Trẻ con, đâu có biết nắng
nôi là gì, chỉ biết rằng được tung tăng chạy nhảy, được đắp bờ tát cá mà đôi
khi nhìn không rõ còn suýt bắt nhầm cả rắn, được vã mồ hôi sau mỗi trận bóng rộn
rã tiếng cười xen lẫn tiếng chí chóe cãi nhau khi trọng tài xử không công bằng,
được thả ước mơ vào cánh diều được tỉ mẩn làm từ giấy lộn, lấy cơm nguội làm
keo dán đang bay bổng trên bầu trời,… Chỉ bấy nhiêu thôi là đã đủ để nụ cười
tươi mãi trên môi.
Cánh
đồng, cũng là nơi đã hứng trọn giọt nước mắt thời niên thiếu của tôi. Đó là khi
tôi tận mắt chứng kiến từng giọt mồ hôi, từng nỗi nhọc nhằn vất vả của mẹ cha
quanh năm bán mặt cho đất, bán lưng cho trời nuôi chị em tôi khôn lớn. Đôi bàn
tay chai sần gầy guộc bổ từng nhát cuốc xuống mảnh ruộng khô cằn, nhịp thở gấp,
cái nheo mắt mệt nhoài vì trần mình dưới cái nắng, cái gió tây nam mang sức
nóng hầm hập quá lâu của mẹ khiến tim tôi đau nhói. Rồi mùa đông, trong cái gió
hun hút, trong làn nước lạnh ngắt, bố mẹ tôi lại phải oằn mình để đặt từng dẻ mạ
non, gieo cấy cho mùa vụ với tất cả sức lực và sự nâng niu, như sợ rằng chỉ một
chút sơ suất nhỏ thôi, bao nhiêu công lao sẽ vỡ tan theo chiều đông lạnh giá.
Thuở còn thơ, tôi chỉ biết lặng lẽ nuốt nước mắt vào trong với niềm kính yêu
cha mẹ vô bờ. Điều đó giải thích vì sao, dù bé nhất nhà, dù được các anh chị ưu
tiên không phải ra đồng phụ giúp việc đồng áng, nhưng tôi vẫn dành bằng được việc
đưa cơm, đưa nước, đưa thêm chút đồ ăn khi là củ khoai luộc, khi là bữa cơm đạm
bạc ra đồng cho bố mẹ, với ước muốn nhỏ nhoi được nhìn thấy nụ cười của họ, được
cầm chiếc quạt mo quạt thật nhiều gió để bố mẹ có thể ráo chút mồ hôi trong
phút chốc nghỉ ngơi…
Giờ
đây tôi đã lớn khôn, đã không còn được lang thang trên cánh đồng như ngày nào nữa.
Nhưng hình ảnh cánh đồng làng với biết bao kỷ niệm vẫn hiện hữu từng giờ, từng
phút trong tâm trí. Nhiều khi mỏi mệt, chán nản, thất vọng, nếm đủ đắng cay bất
công trong cuộc sống bon chen khắc nghiệt, tôi chỉ muốn được trở về nhà, chạy
thật nhanh ra đồng, để được nghe gió hát, được nhìn mây bay, được đưa bàn tay
vuốt ve lên những nhánh lúa trĩu hạt căng tròn khoe mình trong nắng. Để được nằm
ra bãi cỏ, nhắm mắt lại, thả hồn mình vào bầu trời cao vợi. Để thấy mình trẻ lại…
Đan
Thanh
Ảnh: internetVinpearl Phú Quốc 5* - Villa 03 Phòng Ngủ + Ăn 03 Bữa
Thời hạn sử dụng voucher: 01/04/2018 - 30/11/2018
>>>Click xem ngay
Comments