Mối tình đầu của mẹ

Một ngày mưa, tôi nằm trong vòng tay của mẹ, mông lung nghe mẹ nhắc về mối tình đầu…

Thật ra tôi đã ngầm biết từ rất lâu rồi, từ hôm tìm thấy trong ngăn tủ của mẹ một quyển sổ nhỏ đã ngả màu vàng ố. Ở bức ảnh dán ở trang đầu tiên, là một người đàn ông có nụ cười hiền lành, dáng vẻ thư sinh được mẹ ép cạnh bên đó một nhành hoa nhỏ. Vì biết đọc trộm nhật kí là xấu, tôi lại trả nó về chỗ cũ và coi như mình chưa biết gì. 

Mấy hôm nay mẹ hay chọc tôi vì có cậu bạn lớp bên thường ghé qua nhà chở tôi đi học. Và dường như cảm xúc và kỉ niệm một thời ùa về, hôm nay mẹ tâm sự với tôi, tiếng mẹ nhẹ nhàng trong tiếng mưa rơi như trút ngoài trời.


Hồi còn nhỏ, mẹ phải nghỉ học từ rất sớm và phụ người lớn buôn gánh bán bưng. Thương mẹ ham học, chú ấy thường ghé quán buổi chiều, phụ mẹ dọn hàng và tranh thủ chỉ thêm cho chút ít chữ nghĩa. Mẹ tôi lớn lên trở thành thiếu nữ xinh đẹp tháo vát nổi tiếng một vùng, nhiều người lui tới ngỏ ý lấy về cho con trai nhà họ, mà vì trót để lòng nơi chàng thư sinh hiền lành, mẹ lại nhờ bà ngoại từ chối khéo. Khi đất nước giải phóng, chú ấy theo gia đình định cư bên nước ngoài và để lại cho mẹ tôi một lời ước hẹn. Chú ấy giữ lời hứa, thế nhưng trớ trêu thay trong chuyến bay trở về quê cũ, một tai nạn đã cướp mất đi mối tình đầu của mẹ tôi.

Mẹ buồn, hiển nhiên là buồn chứ, đau đến quặn thắt ruột gan. Đến lúc đó mẹ mới hiểu cảm giác mất đi một người quý giá còn đau đớn hơn những vết thương bên ngoài gấp nhiều lần. Tôi nhìn mẹ, thấy một chút long lanh trong mắt người. Nhưng mẹ không khóc. Mẹ tôi bảo rằng tuy vậy mẹ vẫn sống, và biết rằng thì ra trên đời ông trời sẽ đền bù cho mình những điều quý giá khác, đó là ba tôi, một người tuy bày tỏ tình cảm hơi vụng về, nhưng rất ấm áp và yêu thương mẹ, đó là chúng tôi, các con của mẹ.

Trời tạnh mưa, ba tôi tan ca trở về nhà, mẹ vui vẻ xuống bếp hâm nóng lại đồ ăn, ngôi nhà bỗng chốc tràn đầy tiếng cười nói vui vẻ. Tôi luôn nghĩ rằng nỗi đau nào thời gian cũng sẽ xoa dịu, chỉ cần chúng ta tin trên đời vẫn còn yêu thương dành cho mình. À mà ba tôi có biết chuyện này không nhỉ? Bất chợt tôi nhớ ra con số ghi trên bức ảnh, vào ngày đó hằng năm, ba vẫn thường đưa mẹ tôi đi thăm mộ một người…

Miyue
Ảnh: internet


Comments