Em và Hà Nội sẽ chờ anh...

Em trước đây luôn coi Hà Nội là nơi đất khách, nhìn đâu cũng chỉ là dòng người vội vã bon chen. Từ ngày em yêu anh, em biết yêu những ngày hè oi ả anh nghiêng chiếc ô che cho em khỏi nắng, yêu những con phố nồng nàn hương hoa sữa mỗi buổi tối mình cùng chầm chậm dạo qua. Em thích đứng trên cầu Long Biên, cùng anh ngắm nhìn ánh đèn thành phố ấm áp trong những đêm gió lạnh. Em nhớ quán quen nơi ngõ nhỏ mình ngồi hàng giờ những tối cuối tuần. Bởi vì gặp anh, Hà Nội với em trở nên thân thuộc. Bởi vì yêu anh, em yêu cả thành phố có anh và em.

Hà Nội hôm nay vẫn vậy, nhưng bầu trời Hà Nội hôm nay lại nhuộm màu nỗi nhớ.

Em đứng cạnh anh, anh nắm tay em từ khi trên đường đi đến giờ đã phát nóng. Sân bay đông nghẹt người, mọi người hỏi han anh, dặn dò nhiều chuyện chỉ lo không đủ. Em lại chẳng biết nói gì với anh, cứ im lặng đứng cạnh anh như thế. Anh từng hỏi em, xa anh em vẫn sẽ ổn đúng không. Khi đó em không suy nghĩ mà đáp không, em không ổn, sẽ rất nhớ anh. Giờ thì chúng ta đang đứng đây...chờ đợi  để rời xa nhau.


Chỉ vài tiếng đồng hồ nữa, anh sẽ đến một đất nước xa xôi, nơi đó không có em. Chúng ta mỗi ngày sẽ chỉ có thể nhìn nhau qua màn hình điện thoại. Anh vẫn sẽ kể em nghe hôm nay anh làm việc thế nào và hỏi em hôm nay có chuyện gì vui không. Anh vẫn sẽ nói nhớ em mỗi ngày và muốn ăn cơm em nấu. Anh có thể vẫn gọi em thức dậy mỗi sáng và bật cười khi nghe giọng em ngái ngủ. Mỗi buổi tối anh sẽ nói em ngủ ngoan và anh nhớ em nhiều. Nhưng sẽ không còn hình bóng anh gần kề bên em, không còn được thấy dáng vẻ anh vội vã tới đón em mỗi buổi tan làm. Khi cãi vã sẽ không thể ở trong vòng tay anh mà ấm ức. Hơi ấm của anh chỉ còn vương trên áo và bàn tay em chợt thấy bơ vơ. Những thói quen của chúng ta chỉ có thể cất đi chờ ngày gặp lại.

Rồi mình sẽ học được cách yêu xa phải không anh?

Em sẽ kể anh nghe thành phố mỗi ngày thay đổi ra sao. Em sẽ gửi cho anh những bức ảnh khi Hà Nội giao mùa hay những nơi em đến. Chẳng có gì đảm bảo rằng chúng ta sẽ đợi được đến ngày đoàn tụ. Càng không có gì chắc chắn rằng tương lai chúng ta luôn đồng hành cùng nhau. Nhưng em sẽ mang trái tim cứng cỏi và đầy tin tưởng để yêu anh. Xa anh em vẫn ổn, đủ để anh đừng lo lắng cho em mà yên tâm học tập. Chúng ta mỗi ngày sẽ cùng nhau cố gắng. Mỗi sáng thức dậy, ta sẽ sẵn sàng yêu hết ngày hôm nay.
Em vẫn ở đây, trong lòng Hà Nội, chờ anh về cùng in những dấu chân…

Hạ Nhiên
Ảnh: internet

Comments