Dừng yêu


Nếu một ngày, bỗng dưng em im bặt,
Không ồn ào mà lặng lẽ lạ xa.
Anh có ngỡ ngàng hay vẫn bình tĩnh chẳng nhận ra,
Em đã không thuộc về em của những ngày qua nữa...

Sẽ chẳng còn lặng câm, sau mỗi một lần sai lầm, anh hứa
Rồi em lại một mình ôm nỗi đau tự chữa trị hết bao ngày.
Em đã đánh mất đâu rồi em của dạo ấy thơ ngây...
Hay chính sự vô tâm của anh đã làm em thay đổi?

Chỉ vì quá yêu anh thôi, chứ em nào đâu có lỗi
Tận cùng của con tim, em luôn mong mỏi một tình yêu,
Đã chết lặng đi trong buồn tủi bởi bao điều...
Mà anh vẫn dửng dưng chưa một lần hay biết.

Những gì em đã cho đi sẽ không bao giờ hối tiếc,
Nhưng em muốn dừng lại tất cả yêu thương.
Trả lại đây, hai người dưng ngược lối chẳng chung đường...
Em quay lại là em như những ngày đầu chưa bước tới.

Đã thôi nhớ mong, đã không còn chờ đợi
Và tình yêu dành cho anh, em đã gửi theo gió cuốn đi rồi...

Phong Miên
Ảnh: internet

Comments