Sau tất cả đắng cay


Anh vẫn lạnh lùng quay đi dù em không có lỗi
Một câu “hết yêu”… nên em phải nhận hết tội tình.
Bao ước nguyện  ban đầu anh đã bảo em tin
Giờ em phải một mình đớn đau trong câm lặng.

Anh chọn buông tay, mặc đời em trống vắng,
Tự ôm vết thương lầm lũi bao ngày.
Em đã tập quen rồi sau tất cả đắng cay
Mà những cằn cỗi nơi con tim vẫn chưa thôi hành hạ.

Anh đã ấm êm rồi bên một cô gái lạ,
Lãng quên em, người đã từ bỏ tất cả để yêu anh.
Chợt em nhận ra những phù phiếm mong manh
Mà cuộc đời đã lạnh lùng khiến cho em thấy rõ.

Em sẽ mạnh mẽ bước qua những ngày xưa đó,
Để tự chữa lành những thương tổn trong tim.
Em sẽ cố quên một hạnh phúc êm đềm,
Cũng như những tháng ngày chia xa…chẳng dịu êm sau đó.

Mai này, bước chân em có vô tình về ngang lối nhỏ
Em vững tin rằng sự tan vỡ đó…đã không còn làm nhỏ máu tim em. 

Phong Miên
Ảnh: internet

Comments