Một cô gái đáng thương
Có một cô gái vừa bước qua tuổi hai ba,
Nhưng tâm hồn đã nhiều lần thương tổn.
Cô ấy khép lòng vì sợ nhận thêm đau đớn,
Lựa chọn cô đơn qua tiếp những tháng ngày...
Rồi một người... bước đến xoa dịu những đắng cay,
Bằng một thứ tình yêu ngọt ngào mà cô ấy từng mơ ước,
Dù đôi lúc, cô ấy chẳng tin vào những gì đang có được,
Nhưng người ta đã phần nào làm cô ấy đổi thay.
Rụt rè, nắm nhẹ lấy đôi tay
Cô ấy vẫn sợ hạnh phúc kia là giấc mộng,
Sợ một ngày thức dậy, trái tim chỉ còn là khoảng trống,
Sợ nếu thương đau lần nữa sẽ chẳng thể chữa lành, ...
Dẫu biết tình yêu là thứ rất mong manh
Nhưng sao cuộc đời cứ bất công hoài với một cô gái.
Chưa quên hẳn bao nỗi đau thì...
thêm một ngang trái nữa lại đến trong cuộc tình,
Người ta lại từ bỏ cô ấy, trong lặng thinh
Để cô ấy tự ôm nỗi đau một mình gào thét.
Hận người ta, hận cuộc đời cay nghiệt
Nhưng cô ấy chỉ mỉm cười chua xót,
gạt đi những giọt nước mắt nồng cay!
Rồi cô ấy lại tìm đến với cơn say,
Để tạm quên vết thương còn nhỏ máu.
Khóc cho bản thân, khóc cho những niềm vui gượng gạo
Nhưng chấp nhận đớn đau là điều duy nhất cô ấy có thể làm.
Cô ấy chỉ cần một hạnh phúc nhỏ nhoi thôi,
chứ đâu phải tham lam!
Sao cuộc đời cứ trêu đùa hoài như thế?
P/s: Đàn bà cứ ngu dại tin đàn ông sẽ mang đến cho mình hạnh phúc
Nhưng đến cuối cùng, họ mới chua xót nhận ra rằng: Khi không có đàn ông, họ càng hạnh phúc hơn.
Phong Miên
Ảnh: internet
Nhưng tâm hồn đã nhiều lần thương tổn.
Cô ấy khép lòng vì sợ nhận thêm đau đớn,
Lựa chọn cô đơn qua tiếp những tháng ngày...
Rồi một người... bước đến xoa dịu những đắng cay,
Bằng một thứ tình yêu ngọt ngào mà cô ấy từng mơ ước,
Dù đôi lúc, cô ấy chẳng tin vào những gì đang có được,
Nhưng người ta đã phần nào làm cô ấy đổi thay.
Rụt rè, nắm nhẹ lấy đôi tay
Cô ấy vẫn sợ hạnh phúc kia là giấc mộng,
Sợ một ngày thức dậy, trái tim chỉ còn là khoảng trống,
Sợ nếu thương đau lần nữa sẽ chẳng thể chữa lành, ...
Dẫu biết tình yêu là thứ rất mong manh
Nhưng sao cuộc đời cứ bất công hoài với một cô gái.
Chưa quên hẳn bao nỗi đau thì...
thêm một ngang trái nữa lại đến trong cuộc tình,
Người ta lại từ bỏ cô ấy, trong lặng thinh
Để cô ấy tự ôm nỗi đau một mình gào thét.
Hận người ta, hận cuộc đời cay nghiệt
Nhưng cô ấy chỉ mỉm cười chua xót,
gạt đi những giọt nước mắt nồng cay!
Rồi cô ấy lại tìm đến với cơn say,
Để tạm quên vết thương còn nhỏ máu.
Khóc cho bản thân, khóc cho những niềm vui gượng gạo
Nhưng chấp nhận đớn đau là điều duy nhất cô ấy có thể làm.
Cô ấy chỉ cần một hạnh phúc nhỏ nhoi thôi,
chứ đâu phải tham lam!
Sao cuộc đời cứ trêu đùa hoài như thế?
P/s: Đàn bà cứ ngu dại tin đàn ông sẽ mang đến cho mình hạnh phúc
Nhưng đến cuối cùng, họ mới chua xót nhận ra rằng: Khi không có đàn ông, họ càng hạnh phúc hơn.
Phong Miên
Ảnh: internet
Comments