Cảm ơn em!
Thắm thoát mình quen nhau đã được sáu năm rồi phải không em? Khoảng thời gian ấy đủ để cho chúng mình gắn bó, hiểu nhau và thông cảm cho nhau. Anh còn nhớ rất rõ khoảnh khắc mình đến với nhau, đó là một mùa thu êm đềm gắn liền với tuổi sinh viên đầy thăng trầm và biến động.
Tuy đã bước qua tuổi mười tám nhưng tình cảm chúng mình vẫn còn non nớt lắm, vẫn có nhiều lúc giận hờn vu vơ, cãi nhau rồi làm hòa. Ấy vậy mà, chúng mình ngày càng yêu thương và hiểu nhau hơn, cùng nhau vượt qua bao buồn vui, thử thách trong suốt quá trình học hành, thi cử của giảng đường đại học. Mặc dù học khác ngành nhưng mình vẫn quan tâm và động viên nhau, tạo cho nhau niềm tin và nghị lực mạnh mẽ từ tình cảm của hai đứa. Điều ấy thật quý giá và đáng trân trọng, phải không em?
Em tốt nghiệp ngành kế toán và ra trường trước anh hai năm. Khoảng thời gian hai năm em không xin được việc làm cũng là khoảng thời gian anh bận rộn cho việc thực tập lâm sàng, học khối lý thuyết dày đặc của chương trình y khoa năm cuối. Mỗi người có một hoàn cảnh khó khăn, thách thức riêng nhưng nhờ có sự cảm thông, an ủi, khích lệ cho nhau mà chúng ta đã vượt qua một cách đầy ngoạn mục. Điều ấy thật tuyệt vời và kỳ diệu biết mấy!
Giờ đây, sau những năm tháng gian nan, sau bao biến cố, thăng trầm của con đường học tập, nghề nghiệp và tình yêu, anh và em vẫn yêu thương nhau và mỗi người đã có một việc làm ổn định. Bất chợt đọc trên mạng một câu hỏi “ Điều gì đối với bạn là quý giá nhất hiện tại?”, anh nghĩ ngay đến em. Em như là một món quá vô giá mà vị thần tình yêu đã ban tặng anh. Rồi anh giật mình nhận ra rằng đã một khoảng thời gian khá dài anh không thật sự quan tâm, lo lắng cho em một cách chu đáo, xứng đáng với một người mà anh yêu thương nhất. Từ ngày bắt đầu đi làm, anh mải miết tập trung vào công việc mà dần hời hợt với em, hoặc chỉ là những câu nói qua loa, những câu hỏi thăm gọi là “cho có lệ” mà không hề để ý đến cảm xúc của em. Em vẫn lo lắng cho anh từng chút một, từ bữa ăn, giấc ngủ, đến giờ giấc làm việc, nghỉ ngơi. Vậy mà có lúc anh cảm thấy bị làm phiền và to tiếng với em. Em luôn bỏ qua cho anh, vẫn tâm sự cùng anh bằng nụ cười tin yêu và lạc quan nhất. Anh thấy mình thật có lỗi với em. Anh biết em là điều tuyệt vời nhất và suýt nữa anh đã bỏ quên giữa dòng đời vội vã. Chỉ có em luôn sẵn sàng bỏ qua mọi lỗi lầm của anh để giữ cho tình yêu chúng mình được bền vững. Em hơn cả những người bạn thân, chịu lắng nghe và thấu hiểu cho những tâm sự, những nỗi buồn mà anh muốn trút bỏ. Em luôn vui vẻ và mang đến cho anh sự tự tin, yêu đời. Em là người không bao giờ bỏ rơi anh khi anh cảm thấy tuyệt vọng, cô đơn. Và khi anh cảm thấy lung lay, không còn điểm tựa tinh thần thì em chính là nơi bình yên và an toàn nhất, nơi anh tìm được nguồn vui, nghị lực để tiếp tục tiến bước.
Mùa đông năm nay đến bất ngờ quá. Cái không gian se lạnh dường như đánh thức những nỗi niềm, những xúc cảm trong lòng anh. Giữa khung cảnh đìu hiu, lạnh giá, anh nghĩ đến em. Bỗng dưng anh cảm nhận ra một điều gì đó rất yên bình và ấm áp. Mùa đông không lạnh, không cô đơn và không tẻ nhạt chút nào.
Trong mắt anh, đông không chỉ khoác một tấm áo màu trắng đơn điệu mà còn lấp lánh sắc màu chia sẻ, đồng cảm, yêu thương của những đôi tình nhân đang yêu nhau, của anh và em.
Cảm ơn em!
Em đã sưởi ấm tâm hồn anh, đã tạo cho anh sự yên lòng mỗi khi nghĩ đến em. Anh biết rằng nếu có em, anh sẽ không sợ cô đơn, không sợ bị bỏ rơi, không phải lo lắng vì mùa thu hiu quạnh hay mùa đông lạnh lẽo. Cho anh gửi những dòng tâm sự này đến em như một ca khúc ngọt ngào của tình yêu chúng ta. Anh hứa sẽ yêu em nhiều hơn, sẽ quan tâm em nhiều hơn và không làm em buồn nữa. Hãy yêu anh, ở bên anh và gắn bó cùng anh trong suốt cuộc đời này, em nhé, người yêu bé nhỏ của anh!
Minh Hiền
Ảnh: internet
Tuy đã bước qua tuổi mười tám nhưng tình cảm chúng mình vẫn còn non nớt lắm, vẫn có nhiều lúc giận hờn vu vơ, cãi nhau rồi làm hòa. Ấy vậy mà, chúng mình ngày càng yêu thương và hiểu nhau hơn, cùng nhau vượt qua bao buồn vui, thử thách trong suốt quá trình học hành, thi cử của giảng đường đại học. Mặc dù học khác ngành nhưng mình vẫn quan tâm và động viên nhau, tạo cho nhau niềm tin và nghị lực mạnh mẽ từ tình cảm của hai đứa. Điều ấy thật quý giá và đáng trân trọng, phải không em?
Em tốt nghiệp ngành kế toán và ra trường trước anh hai năm. Khoảng thời gian hai năm em không xin được việc làm cũng là khoảng thời gian anh bận rộn cho việc thực tập lâm sàng, học khối lý thuyết dày đặc của chương trình y khoa năm cuối. Mỗi người có một hoàn cảnh khó khăn, thách thức riêng nhưng nhờ có sự cảm thông, an ủi, khích lệ cho nhau mà chúng ta đã vượt qua một cách đầy ngoạn mục. Điều ấy thật tuyệt vời và kỳ diệu biết mấy!
Giờ đây, sau những năm tháng gian nan, sau bao biến cố, thăng trầm của con đường học tập, nghề nghiệp và tình yêu, anh và em vẫn yêu thương nhau và mỗi người đã có một việc làm ổn định. Bất chợt đọc trên mạng một câu hỏi “ Điều gì đối với bạn là quý giá nhất hiện tại?”, anh nghĩ ngay đến em. Em như là một món quá vô giá mà vị thần tình yêu đã ban tặng anh. Rồi anh giật mình nhận ra rằng đã một khoảng thời gian khá dài anh không thật sự quan tâm, lo lắng cho em một cách chu đáo, xứng đáng với một người mà anh yêu thương nhất. Từ ngày bắt đầu đi làm, anh mải miết tập trung vào công việc mà dần hời hợt với em, hoặc chỉ là những câu nói qua loa, những câu hỏi thăm gọi là “cho có lệ” mà không hề để ý đến cảm xúc của em. Em vẫn lo lắng cho anh từng chút một, từ bữa ăn, giấc ngủ, đến giờ giấc làm việc, nghỉ ngơi. Vậy mà có lúc anh cảm thấy bị làm phiền và to tiếng với em. Em luôn bỏ qua cho anh, vẫn tâm sự cùng anh bằng nụ cười tin yêu và lạc quan nhất. Anh thấy mình thật có lỗi với em. Anh biết em là điều tuyệt vời nhất và suýt nữa anh đã bỏ quên giữa dòng đời vội vã. Chỉ có em luôn sẵn sàng bỏ qua mọi lỗi lầm của anh để giữ cho tình yêu chúng mình được bền vững. Em hơn cả những người bạn thân, chịu lắng nghe và thấu hiểu cho những tâm sự, những nỗi buồn mà anh muốn trút bỏ. Em luôn vui vẻ và mang đến cho anh sự tự tin, yêu đời. Em là người không bao giờ bỏ rơi anh khi anh cảm thấy tuyệt vọng, cô đơn. Và khi anh cảm thấy lung lay, không còn điểm tựa tinh thần thì em chính là nơi bình yên và an toàn nhất, nơi anh tìm được nguồn vui, nghị lực để tiếp tục tiến bước.
Mùa đông năm nay đến bất ngờ quá. Cái không gian se lạnh dường như đánh thức những nỗi niềm, những xúc cảm trong lòng anh. Giữa khung cảnh đìu hiu, lạnh giá, anh nghĩ đến em. Bỗng dưng anh cảm nhận ra một điều gì đó rất yên bình và ấm áp. Mùa đông không lạnh, không cô đơn và không tẻ nhạt chút nào.
Trong mắt anh, đông không chỉ khoác một tấm áo màu trắng đơn điệu mà còn lấp lánh sắc màu chia sẻ, đồng cảm, yêu thương của những đôi tình nhân đang yêu nhau, của anh và em.
Cảm ơn em!
Em đã sưởi ấm tâm hồn anh, đã tạo cho anh sự yên lòng mỗi khi nghĩ đến em. Anh biết rằng nếu có em, anh sẽ không sợ cô đơn, không sợ bị bỏ rơi, không phải lo lắng vì mùa thu hiu quạnh hay mùa đông lạnh lẽo. Cho anh gửi những dòng tâm sự này đến em như một ca khúc ngọt ngào của tình yêu chúng ta. Anh hứa sẽ yêu em nhiều hơn, sẽ quan tâm em nhiều hơn và không làm em buồn nữa. Hãy yêu anh, ở bên anh và gắn bó cùng anh trong suốt cuộc đời này, em nhé, người yêu bé nhỏ của anh!
Minh Hiền
Ảnh: internet
Comments