Lời trách ấy cũng đã quá muộn màng

- Em đang trách anh?

Nào đâu có trách gì đâu, mình đâu có là gì của nhau đâu mà trách với giận hờn cơ chứ. Chưa từng, mình chưa từng là một điều gì đó, dù chỉ là trong nghĩ suy. Phải vậy không?

Nếu như mình có nhau trong tâm trí, thì chỉ một chút lặng im thôi cũng khiến trái tim đau nhói. Là xa một chút là thấy muốn lại về gần. Còn, mình dường như không phải là yêu, hay chỉ là cơn gió thoáng qua. Mình cứ làm gió thoảng vậy, nhanh đến nỗi, hơi ấm vẫn chưa còn đủ lâu để vương trong từng ngón tay đan; thì Hà Nội đã chìm vào những cơn mưa lạnh. Rồi mình đi mãi, xa mãi, không biết khi nào trở lại.

Hình ảnh có liên quan

Không biết khi nào mình lại trở về bên nhau như đã nói. Hay rồi, lời nói ấy cũng chỉ là trót lưỡi đầu môi, cho nhau đừng buồn, đừng quá tuyệt vọng về một ngày xưa cũ đã từng. Dù chỉ là thoáng chốc, dù chỉ là một phút giây ngắn giữa cuộc đời thênh thang này, thì mình vẫn muốn gặp lại nhau, lại lướt qua nhau thêm một lần nữa chứ.

Một lần nữa , để mình nhìn sâu vào mắt nhau.

Một lần nữa, để mình cho nhau câu trả lời cho những câu hỏi vu vơ luôn ẩn chứa trong trái tim.

Một lần nữa, để mình lại đi cạnh nhau bên góc phố ấy, dưới cây hoàng lan thoảng hương của mùa ấy.

Một lần nữa, để mình còn cho nhau một cơ hội giữa dòng đời bể dâu, lại gặp được nhau giữa biển người mênh mông.

Một lần nữa, một lần nữa thôi…

Nhưng rồi, cho đến khi mình có cùng ở trong một thành phố, ấy thế mà lại không hề gặp nhau. Biết vậy đấy, cũng muốn trách, muốn hờn…nhưng thôi, là gì của nhau đâu để lấy cớ mà trách. Lời trách ấy có chăng cũng chỉ là muộn màng, cũng chỉ để đó tự mình mình mang. Không phải là mình đang tự mình cuồng si, nhưng những  dòng viết ấy lại luôn làm cho mình chẳng thể nào quên nhau. Như đã từng giữ lời cho câu nói đã gửi, vậy sao thêm một lần như thế, mình lại không thể thêm một lần nữa giữ lời.

Mình đã tự dặn mình, đừng trách. Vậy mà mình có vui gì đâu, đâu có thấy an nhiên được khi không còn trò chuyện cùng nhau nữa, dẫu cho mình có là gì của nhau đâu.

Vậy mà…

Cao Nam Minh
Ảnh: internet


Comments